Nguyên Đỗ

Nguyệt Mộng

Mơn man giấc mộng trăng ngà
Bóng Hằng ẩn hiện cuội già ngẩn ngơ
Ngàn sao giăng mắc trời mơ
Sao hôm dẫn lối nàng thơ ghé về
Nàng về khơi động đam mê
Đêm khuya gõ nhịp xàng xê mơ màng
Miên man giấc mộng dịu dàng
Ly Tao về vỗ vai chàng yêu thơ
Từng hàng chữ nhỏ đơn sơ
Bổng bay như bướm nhởn nhơ gọi mời
Nàng về ở lại rong chơi
Qua đêm tới sáng hết đời được chăng
Giật mình thức giấc ngỡ ngàng
Sao khuya lấp lánh trăng vàng kia xa
Nàng thơ chẳng đến cùng ta
Bỗng dưng lạc điệu xót xa u hoài
Hồn này biết tỏ cùng ai
Tình thơ trắc trở thở dài gió đêm

Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nguyệt Mộng"